Бесплатно

Truy Tìm Người Hùng

Текст
Из серии: Chiếc Nhẫn Phù Thủy #1
0
Отзывы
Отметить прочитанной
Truy Tìm Người Hùng
Шрифт:Меньше АаБольше Аа
Về Tác giả Morgan Rice

Morgan Rice là tác giả bán chạy số 1 với bộ truyện THE VAMPIRE JOURNALS (NHẬT KÝ MA CÀ RỒNG), loạt truyện dành cho thanh thiếu niên gồm 11 tập truyện (còn nữa); bộ truyện THE SURVIVAL TRILOGY (BỘ BA SỐNG SÓT), thuộc thể loại kinh dị hậu tận thế gồm 2 cuốn (còn nữa); và loạt truyện sử thi viễn tưởng THE SORCERER’S RING (CHIẾC NHẪN PHÙ THỦY), gồm 12 cuốn (và còn nữa);

Những tác phẩm của Morgan hiện có cả phiên bản audio và bản in, bản dịch của các cuốn sách này có bằng tiếng Ðức, tiếng Pháp, tiếng Ý, tiếng Tây Ban Nha, tiếng Bồ Ðào Nha, tiếng Trung, tiếng Thụy Ðiển, tiếng Hà Lan, tiếng Thổ Nhĩ Kỳ, tiếng Hungary, tiếng Séc và Slovakia (và còn nhiều thứ tiếng chuẩn bị phát hành).

Morgan cầu thị lắng nghe ý kiến đóng góp từ quý vị bạn đọc, xin hãy ghé thăm trang web www.morganricebooks.com tham gia vào danh sách email để nhận tặng phẩm và nhận sách miễn phí, tải ứng dụng miễn phí, nhận những tin tức độc quyền mới nhất, kết nối Facebook và Twitter và giữ liên hệ!

Bình luận về tác phẩm của Morgan Rice

"Một cuốn tiểu thuyết viễn tượng đầy sinh động với cốt truyện đan xen yếu tố bí ẩn và những âm mưu. A Quest of Heroes (Truy Tìm Người Hùng) ca ngợi về lòng dũng cảm và về việc nhận ra mục tiêu của cuộc đời đưa đến sự phát triển, trưởng thành, và sự xuất sắc… .Dành cho những độc giả thích các cuộc phiêu lưu tưởng tượng mang đầy ý nghĩa, những nhân vật chính, những kế sách, và hành động mang lại một tập hợp các cuộc gặp gỡ tập trung vào tiến trình phát triển của Thor từ một đứa trẻ mơ mộng đến một người thanh niên phải đánh cược để tồn tại … .Chỉ với khởi đầu này đã hứa hẹn sẽ là một loạt sử thi về người anh hùng trẻ tuổi."

Midwest Book Review (D. Donovan, Nhà phê bình sách eBook)

“THE SORCERER’S RING (CHIẾC NHẪN PHÙ THỦY) hội tụ đủ các điều kiện của thành công tức thời: cốt truyện, những âm mưu, bí mật, những chàng hiệp sĩ quả cảm, và những mối quan hệ đang nảy nở có những trái tim tan nát, sự lừa dối và phản bội. Bộ truyện sẽ cho bạn những giờ phút trải trí, và chắc chắn sẽ mang đến cho bạn sự hài lòng khi bỏ thời gian ra đọc. Khuyến nghị các độc giả yêu thích thể loại tiểu thuyết tưởng tượng nên có trong thư viện thường xuyên của mình. "

--Books and Movie Reviews, Roberto Mattos

“Bộ truyện giải trí sử thi tưởng tượng [THE SORCERER’S RING] của Rice mang những điển hình của thể loại này—một sự bố trí hợp lý, được lấy cảm hứng từ đất nước Scotland cổ đại và lịch sử của nó, và một cảm nhận tốt về những mưu đồ quyền lực."

—Kirkus Reviews

“Tôi thích cách tác giả Morgan Rice xây dựng nhân vật Thor và thế giới cậu ta sống. Cảnh quan và các sinh vật ở thế giới đó được lột tả rất rõ ràng… Tôi rất thích [cốt truyện]. Nó ngắn gọn nhưng hấp dẫn… .Ở trong truyện có vừa đủ tuyến nhân vật phụ, vì vậy tôi không bị lẫn lộn. Có những cuộc phiêu lưu và những khoảnh khắc kinh hoàng, nhưng các hành động được mô tả không quá lố bịch. Cuốn sách cực kỳ phù hợp với các độc giả tuổi teen … Ðó là một sự khởi đầu đáng chú ý… "

--San Francisco Book Review

"Trong cuốn sách đậm chất hành động đầu tiên trong bộ truyện sử thi viễn tưởng Chiếc Nhẫn Phù Thủy này (hiện bao gồm 14 cuốn sách), Rice đã giới thiệu với độc giả về chàng trai Thorgrin 14 tuổi với tên gọi đơn giản là "Thor" thuộc tộc McLeod, có ước mơ tham gia đội quân Legion trong lực lượng Silver, lực lượng hiệp sĩ ưu tú nhất của Nhà vua .... lối viết của Rice rất chắc tay và tạo tiền đề hấp dẫn."

--Publishers Weekly

"[ A QUEST OF HEROES] có tiết tấu nhanh và dễ đọc. Các phần kết chương giúp người đọc dễ dàng nắm bắt nhịp tiếp theo của câu chuyện và bạn hẳn sẽ không muốn đặt cuốn sách này xuống đâu. Có một số lỗi chính tả trong cuốn sách và một số tên bị nhầm lẫn, nhưng điều này không làm mất tập trung với tổng thể câu chuyện. Cái kết của cuốn sách làm cho tôi hồi hộp muốn đọc cuốn sách tiếp theo ngay lập tức và thật sự thì tôi đã làm vậy. Tất cả chín cuốn của loạt truyện Chiếc Nhẫn Phù Thủy hiện có thể mua trên Kindle store và cuốn A Quest of Heroes hiện đang miễn phí! Nếu bạn đang tìm kiếm một cuốn sách thú vị và dễ đọc trong thời gian đi nghỉ thì cuốn sách này chính là lựa chọn tuyệt vời cho bạn."

--FantasyOnline.net
Các cuốn sách của tác giả Morgan Rice

THE SORCERER’S RING – CHIẾC NHẪN PHÙ THỦY

A QUEST OF HEROES (Cuốn #1)

A MARCH OF KINGS (Cuốn #2)

A FATE OF DRAGONS (Cuốn #3)

A CRY OF HONOR (Cuốn #4)

A VOW OF GLORY (Cuốn #5)

A CHARGE OF VALOR (Cuốn #6)

A RITE OF SWORDS (Cuốn #7)

A GRANT OF ARMS (Cuốn #8)

A SKY OF SPELLS (Cuốn #9)

A SEA OF SHIELDS (Cuốn #10)

A REIGN OF STEEL (Cuốn #11)

A LAND OF FIRE (Cuốn #12)

A RULE OF QUEENS (Cuốn #13)

AN OATH OF BROTHERS (Cuốn #14)


THE SURVIVAL TRILOGY – BỘ BA SỐNG SÓT

ARENA ONE: SLAVERSUNNERS (Cuốn #1)

ARENA TWO (Cuốn #2)


THE VAMPIRE JOURNALS – NHẬT KÝ MA CÀ RỒNG

TURNED (Cuốn #1)

LOVED (Cuốn #2)

BETRAYED (Cuốn #3)

DESTINED (Cuốn #4)

DESIRED (Cuốn #5)

BETROTHED (Cuốn #6)

VOWED (Cuốn #7)

FOUND Cuốn #8)

RESURRECTED (Cuốn #9)

CRAVED (Cuốn #10)

FATED (Cuốn #11)


Nghe bản thu âm của loạt truyện CHIẾC NHẪN PHÙ THỦY!

Bản quyền © 2012 thuộc về Morgan Rice

Tất cả các quyền được bảo lưu. Trừ khi được cho phép theo Ðạo Luật Bản quyền Hoa Kỳ năm 1976, không được phép sao chép, phân phối hoặc truyền bá bất kỳ phần nào của ấn phẩm này dưới mọi hình thức hoặc bất kỳ phương tiện nào, cũng như không được lưu trữ trong một cơ sở dữ liệu hoặc hệ thống truy tìm thông tin mà không được tác giả cho phép.

Ebook này chỉ để phục vụ nhu cầu đọc và giải trí của bạn. Không được phép bán lại hoặc cho tặng Ebook này cho người khác. Nếu bạn muốn chia sẻ cuốn sách này với người khác, hãy mua thêm một bản cho mỗi người nhận. Nếu bạn đang đọc cuốn sách này mà không hề mua nó; hoặc nó không được mua để bạn sử dụng, thì xin vui lòng gửi trả lại và mua một bản khác cho bạn. Cảm ơn bạn đã tôn trọng công sức của tác giả.

Ðây là một tác phẩm hư cấu. Tên, nhân vật, doanh nghiệp, tổ chức, địa điểm, sự kiện và biến cố hoặc là sản phẩm của trí tưởng tượng của tác giả hoặc được tác giả sử dụng một cách hư cấu. Bất kỳ nhân vật nào trong truyện giống với người có thật, dù là còn sống hay đã chết, hoàn toàn là sự trùng hợp ngẫu nhiên.

Hình ảnh Jacket Bản quyền RazoomGame, được sử dụng theo giấy phép của Shutterstock.com.


“Người mang trên đầu chiếc vương miện mấy khi được giấc an lành”

—William Shakespeare
Henry IV, Phần II


CHƯƠNG MỘT

Chàng trai đứng trên gò cao nhất của vùng đất thấp Tây Vương quốc Nhẫn, hướng tầm mắt nhìn về phía bắc, ngắm những tia nắng đầu đầu tiên của bình mình. Xa xa theo hướng nhìn của cậu là những ngọn đồi xanh dài thăm thẳm, trùng trùng điệp điệp, nhô lên như những cái bướu của những chú lạc đà trong dải thung lũng và trên những đỉnh núi. Ánh sáng màu cam ấm áp của những tia nắng đầu tiên trong ngày đọng lại trên những giọt sương sớm, làm cho chúng lấp lánh, ánh sáng được phủ lên môt lớp phép màu nhiệm, vô cùng phù hợp với tâm trạng của chàng trai. Cậu hiếm khi thức dậy sớm như hôm nay hoặc mạo hiểm đi xa nhà đến vậy—và cũng chưa bao giờ dám trèo lên độ cao như này—vì cậu hiểu rõ điều đó sẽ gây cho cha mình những cơn thịnh nộ. Nhưng hôm nay, cậu không quan tâm. Hôm nay, cậu bỏ qua hàng triệu quy tắc và các công việc vặt mà cậu đã bị trói buộc trong suốt mười bốn năm qua. Ngày hôm nay là một ngày hoàn toàn khác, là ngày định mệnh của cuộc đời cậu.

Chàng trai, Thorgrin thuộc Tây Vương quốc, thị trấn phía Nam của tộc McLeod được mọi người biết đến với cái tên giản dị là Thor—đứa con út ít được cha thương yêu nhất trong số bốn anh em, đã thức thâu đêm với những suy tư. Cậu trằn trọc rồi trở mình trong tình trạng lơ mơ ngủ đợi chờ tia nắng đầu tiên đánh thức. Ngày này chỉ đến duy nhất một lần trong vài năm, và nếu cậu bỏ lỡ, cậu sẽ phải giam chân ở ngôi làng này, an phận tẻ nhạt với việc chăm nom đàn gia súc của cha đến hết đời, đó là những suy tư cậu không thể chịu đựng được.

Ngày tuyển quân. Ðó là ngày quân lính của Nhà vua đi chiêu mộ những người tình nguyện và thu nhận họ vào đội quân Legion của Nhà vua. Miễn là vẫn được sống, Thor không mơ ước điều gì khác ngoài điều này. Với cậu, điều duy nhất có ý nghĩa trong cuộc đời là: gia nhập Silver, lực lượng các hiệp sĩ ưu tú của Nhà vua, được khoác lên mình chiếc áo giáp tốt nhất và những binh khí tuyệt hảo ở bất kỳ đâu ở cả hai vương quốc. Một người nếu chưa gia nhập đội quân Legion lúc ban đầu sẽ không được đứng trong lực lượng ưu tú Silver, độ tuổi của đội cận vệ là từ mười bốn đến mười chín tuổi. Và nếu một người không phải là con trai nhà quý tộc, hoặc con của một chiến binh tiếng tăm, thì sẽ không thể gia nhập Legion.

 

Thor dồn mắt nhìn về phía chân trời, tìm kiếm mọi dấu hiệu chuyển động. Lực lượng Silver, như cậu biết, sẽ phải đi lối này, con đường duy nhất vào ngôi làng, và cậu muốn là người đầu tiên phát hiện ra họ. Ðàn cừu của cậu dẫm đạp mọi thứ xung quanh, chúng kêu lên những tiếng khó chịu và thúc giục cậu đưa chúng trở lại dưới núi, nơi chăn thả gia súc. Cậu ra sức ngăn cẳn tiếng kêu ầm ĩ và mùi hôi thối của chúng. Cậu phải tập trung.

Ðiều khiến cậu có thể cam chịu mọi thứ, tất cả những năm tháng chăm sóc đàn gia cầm, là tay sai của cha, của anh trai mình, là người gánh vác nhiều việc nhất và được chăm sóc ít nhất, chính là suy nghĩ một ngày kia cậu sẽ rời khỏi nơi này. Vào cái ngày mà lực lượng Silver đến, cậu sẽ gây ngạc nhiên cho tất cả những người đã đánh giá thấp cậu và cậu sẽ được chọn. Trong tích tắc, cậu sẽ bước lên cỗ xe ngựa của họ và vẫy chào tạm biệt tất cả những điều này.

Cha Thor, dĩ nhiên, không bao giờ thực sự coi cậu là người dự tuyển cho đội quân Legion—trên thực tế, ông không bao giờ coi cậu là ứng cử viên cho bất cứ điều gì. Thay vào đó, cha cậu dành tình yêu và sự quan tâm đến ba người anh trai của Thor. Anh cả mười chín tuổi và hai người kia lần lượt cách nhau một tuổi, Thor ít hơn ba tuổi so với người anh trên cậu. Có lẽ vì họ gần gũi hơn về tuổi tác, hoặc có lẽ vì họ trông giống nhau và chẳng có nét nào giống Thor, ba người họ dính nhau như sam, và hầu như không thừa nhận sự tồn tại của Thor.

Tệ hơn nữa là, họ cao lớn và cường tráng hơn cậu, Thor không phải là cậu chàng thấp bé, tuy nhiên cậu thấy mình thật nhỏ bé khi đứng cạnh những người anh của mình, cặp chân rắn rỏi của cậu chẳng thấm vào đâu so với những đôi chân gỗ lim chắc nịch ấy. Cha cậu cũng chẳng bận tâm lắm về những điều này, và như để tăng thêm nỗi bất công, ông để Thor lủi thủi làm bạn với những chú cừu và bó gối với việc mài dũa binh khí trong khi đó những người anh được thoải mái luyện tập. Mặc dù không nói ra, nhưng Thor hiểu rằng, cậu phải tồn tại bằng tinh thần và ý chí sắt đá, được chắp cánh bằng việc hàng ngày chứng kiến những tiến bộ trong việc luyện tập của các anh trai. Số phận của cậu, trong khi cha và các anh cậu sẽ có những tương lai sán lạn, thì cậu sẽ chỉ quanh quẩn ở trong ngôi làng nhỏ bé này và phục dịch những yêu sách của cha và các anh trai.

Thor còn cảm nhận thấy có những điều nghịch lý trong từng cử chỉ, ánh mắt của họ, cậu dường như là mối hiểm họa cho họ, thậm chí là cậu bị ghét bỏ. Cậu không hiểu nổi tại sao lại như vậy, nhưng nó dấy lên trong lòng cậu những điều giống như là nỗi sợ hãi hay là sự ghen tỵ. Có lẽ là bởi vì cậu khác biệt so với họ về cả ngoại hình lẫn tính cách. Thâm chí, cách thức ăn vận của cậu cũng không giống họ. Cha luôn dành những thứ tốt nhất, chẳng hạn như là một chiếc áo choàng màu đỏ tía, hay vũ khí mạ vàng, cho những người anh trong khi đó vứt bỏ cho Thor những thứ giẻ rách.

Dù sao, Thor cũng tận dụng tốt nhất những gì mình có, cậu biết cách để có bộ quần áo sao cho vừa vặn với mình bằng việc thắt bên ngoài chiếc áo choàng một cái khăn quấn quanh eo, và bây giờ đang là tiết trời mùa hè, nên cắt bỏ ống tay áo để những cơn gió có thể vuốt ve cánh tay rắn chắc của cậu. Chiếc áo sơ mi trông rất ăn nhập khi kết hợp với quần vải lanh thô—chiếc quần duy nhất cậu có—cùng với đôi ủng cũ rích che phủ lấy cẳng chân cậu, nó không giống chút nào so với những đôi giày da mà các anh cậu đang mang, đôi giày của cậu chỉ dành cho người chăn gia súc.

Nhưng thật lạ, Thor chẳng giống người chăn gia súc một chút nào cả, cậu cao gầy với cái hàm vuông vức, chiếc cằm quý phái, đôi mắt màu ánh xám kiên nghị, cùng với xương gò má cao, trông cậu giống như một chiến binh dưới lốt người chăn cừu. Mái tóc thẳng màu nâu vuốt ngược ra sau thành những lớp bồng bềnh, mái tóc chỉ dài quá tai một chút; ẩn giấu ngay sau mái tóc là mục quang ẩn dấu những tia sáng lấp lánh.

Những người anh của Thor có quyền ngủ trong sáng nay, được dành cho bữa liên hoan thịnh soạn trước khi Tuyển quân, được hoan tiễn cũng như chọn lựa những vũ khí tinh nhuệ nhất cùng những lời chúc phúc từ cha—trong khi cậu thậm chí còn không được tham gia mặc dù đã năn nỉ cha mình hết sức, mọi thứ chằng đi đến đâu cả; cha nhanh chóng kết thúc cuộc nói chuyện khiến cậu chẳng kịp nói thêm lời nào. Ðiều đó thật bất công.

Thor quyết định tự thay đổi số phận mà cha đã áp đặt lên mình. Khi thấy dấu hiệu đầu tiên của đoàn xa luân của các chiến binh hoàng gia, cậu sẽ chạy như bay về nhà, đứng trước mặt cha cậu, dù ông ta muốn hay không, cậu cũng phải trở thành chiến binh của Nhà vua. Cậu sẽ tham gia cuộc dự tuyển quân cùng với những người khác. Cha cậu không thể ngăn cấm được, cậu thấy lòng rối bời khi nghĩ về điều này.

Tia nắng đầu tiên chênh chếch chiếu trên cao hòa nhip với tia nắng thứ hai màu xanh dịu phủ lên bầu trời sắc màu tím biếc cũng là lúc Thor phát hiện ra họ.

Cậu bật dậy, làn tóc bồng bềnh bị thổi ngược về sau bởi những cơn gió, tinh thần đầy phấn chấn. Ở đó, nơi phía chân trời có những vết bụi mờ của cỗ xe ngựa kéo. Trái tim cậu đập rộn ràng. Cỗ xa luân lấp lánh ánh mặt trời ấy, giống như những chú cá bạc quẫy đuôi vút khỏi làn nước xanh biếc.

Lúc này cậu đã đếm được mười hai xe trong đoàn xe, cậu không thể đợi lâu hơn nữa, trái tim cậu như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, quên bẵng đàn gia súc cậu đang chăn, cậu quay lại, lao vút xuống dưới, bây giờ chẳng có gì có thể ngăn được cậu đi tìm chân lý cho cuộc đời mình.

*

Thor dừng lại thở dốc khi xuống đến chân đồi, rồi cậu băng qua các rặng cây, để mặc cho cành của chúng cào xước người mình. Cậu đã thấy ngôi làng của cậu trải dài ẩn hiện phía dưới: một thị trấn đang ngủ yên với những ngôi nhà mái lá làm bằng đất sét, một tầng. Có vài chục hộ dân sinh sống ở đó, làn khói trắng tỏa ra từ ống khói của các nhà đang chuẩn bị bữa sáng. Nó là nơi làng quê thôn dã, chỉ mất một ngày ngựa từ Kinh thành. Chỉ là ngôi làng nhỏ bé ở rìa Vương quốc Nhẫn, lại thêm một ngôi làng in dấu chân đoàn quân Tây Vương quốc.

Thor bứt tốc, lao về phía sân hội họp của ngôi làng, bụi bay mù mịt theo bước chân của cậu, đàn gà nhép và lũ chó chạy tứ tung, một bà già ngồi xổm ngoài hiên nhà, rít lên, khạc nhổ ầm ĩ.

“Chậm thôi, thằng nhóc!” bà ta gào lên khi cậu chạy quá nhanh, làm bụi đất văng tung tóe vào bếp lửa nhà bà ta.

Nhưng Thor bỏ ngoài tai, cậu sẽ không làm thế vì bà ta hoặc bất kỳ ai, cậu quặt sang hướng này rồi lại chuyển hướng khác, chạy vòng vèo , rẽ lên rẽ xuống khắp những con đường mà cậu đã thuộc nằm lòng, tận khi về đến nhà.

Ðó là một ngôi nhà nhỏ, giống như bao ngôi nhà khác trong vùng với mái tranh và bức tường đất sét trắng. Giống nhất có lẽ là việc căn phòng duy nhất được chia ra làm hai: một phía dành cho cha cậu, phía còn lại dành cho ba người anh trai; và điểm khác biệt nhất là cái chuồng gà nơi phía sau nhà, là nơi ngủ của Thor bé nhỏ. Lúc đầu cậu cũng được ngủ chung với các anh, nhưng rồi họ lớn dần lên, trở nên ti tiện và độc quyền hơn, đồng nghĩa với việc căn phòng trở lên chật chội hơn và Thor chẳng còn chỗ ngủ ở trong phòng nữa. Thor cảm thấy bị tổn thương, nhưng giờ đây cậu lại thích thú với chốn riêng tư của mình, cảm thấy thoải mái vì tránh xa được bọn họ. Cái chuồng gà như một sự khẳng định rằng trong ngôi nhà này chỉ toàn sự đầy ải dành cho cậu, điều mà vốn dĩ cậu hiểu rất rõ.

Thor chạy đến trước nhà rồi lao nhanh vào trong.

“Cha!” cậu hét lên, hơi thở hổn hển “Silver! Họ đang đến!”

Cha và ba người anh, với những trang phục bảnh bao nhất, đang lúi húi bên bàn ăn sáng. Khi nghe thấy vậy, họ bật dậy, chạy ra khỏi nhà, rồi lao ra đường như một mũi tên, huých vào vai cậu khi chạy qua chỗ cậu.

Thor chạy theo họ ra ngoài, tất cả đứng đó hướng về phía chân trời.

“Tao chẳng thấy ai cả,” Darke, thằng anh cả với bờ vai rộng và mái tóc được tỉa tót ngắn giống hệt hai đứa em, đáp lại với giọng trầm trầm, cặp mắt nâu và đôi môi mỏng chễ xuống diễu cợt, nó tỏ vẻ khó chịu với Thor, như thường lệ.

“Tao cũng chả thấy gì cả,” tiếng thằng Dross, thằng thứ hai kế sau Drake, vang lên, nó lúc nào cũng vậy, luôn hùa theo thằng cả.

“Họ đang đến!” Thor cãi lại. “Tôi thề đấy!”

Cha cậu quay về phía cậu, bóp chặt vai cậu.

“Làm sao mà mày biết được?” ông ta vặn vẹo.

“Con đã nhìn thấy họ.”

“Nhìn thấy như thế nào? Nhìn từ đâu?”

Thor lưỡng lự; cha cậu dĩ nhiên là biết, nơi duy nhất cậu có thể phát hiện ra đoàn quân của Nhà vua là từ đỉnh gò, Thor ngập ngừng không biết trả lời ra sao.

“Con…đã leo lên đỉnh gò—”

“Cùng đàn gia súc ư? Mày thừa biết là không được chăn thả chúng quá xa mà.”

“Nhưng hôm nay khác. Con phải quan sát họ.”

Cha cậu quắc mắt nhìn xuống

“Cút vào nhà ngay tức khắc và lấy những thanh kiếm của các anh mày ra lau chùi cho sáng bóng, chúng phải trông thật sắc bén trước khi quân của Nhà vua đến.”

Sau khi nói xong, ông ta quay lại cùng với mấy người anh đang đứng ngoài đường ngóng chờ.

“Các anh nghĩ họ sẽ chọn chúng ta chứ?” thằng anh hơn Thor ba tuổi, nhỏ nhất trong số ba thằng lên tiếng hỏi.

“Họ thật là ngu ngốc nếu không chọn,” người cha nói. “Năm nay họ đang thiếu người—rất thiếu, nếu không họ chả bao giờ thèm đi tuyển đâu. Ðứng thẳng người lên, ba đứa mày, nghếch cằm lên và ưỡn ngực ra. Ðừng dại dột nhìn trực diện vào mắt họ, nhưng cũng đừng nhìn đi chỗ khác. Hãy thể hiện mình luôn mạnh mẽ và tự tin. Nếu muốn trở thành người của Legion, chúng mày hãy coi như mình đã là những chiến binh thực thụ ở trong đội quân đó rồi.”

“Rõ, thưa Cha,” ba thằng anh đồng thanh, tập hợp vào vị trí.

Nói rồi ông quay lại và trừng mắt nhìn Thor.

“Mày còn làm gì ở đó?” ông ta gắt lên. “Biến vào trong!”

Thor đứng đó, cõi lòng tan nát. Cậu không muốn vâng lời cha chút nào, nhưng đó là mệnh lệnh, trái tim cậu rộn ràng khi nghe ông nói chuyện cùng mấy người anh, thế rồi cậu quyết định tốt nhất là nên vâng lời, đi lấy những thanh kiếm và mang đến chỗ cha mình, việc bất tuân sẽ chẳng có ích lợi gì.

Thor chạy vào nhà, đi ra phía sau và tới kho cất giữ binh khí. Ðập vào mắt cậu là những cây kiếm của ba người anh, tất cả đều tuyệt đẹp với chuôi kiếm được nạm bằng loại bạc tốt nhất, đây là những món quà quý giá mà cha cậu đã cực nhọc trong nhiều năm. Cậu ôm lấy cả ba thanh kiếm, rồi chạy quay lại nhà trên, thấy ngạc nhiên về trọng lượng của chúng.

Cậu chạy thục mạng đến chỗ các anh trai, đưa cho mỗi người một thanh kiếm, sau đó quay trở lại trước mặt người cha

“Cái quỷ gì thế này, tao chẳng thấy thanh kiếm bóng lên chút nào?” thằng Drake lên tiếng

Người cha quay lại tỏ thái độ không hài lòng, nhưng trước khi ông kịp nói, Thor đã lên tiếng.

“Cha, xin cha. Con cần nói chuyện!”

“Tao đã bảo mày lau kiếm cơ mà-”

“Con năn nỉ đấy, Cha!”

Cha cậu quay lại trừng mắt, định nạt nộ. Nhưng chắc do thấy sự nghiêm trọng trên nét mặt Thor, cuối cùng, ông nói, “Gì đây?”

“Con muốn được tham gia. Cùng với các anh. Con muốn gia nhập Legion.”

Tiếng mấy thằng anh cười rú lên từ phía sau, khiến cậu đỏ bừng mặt.

Nhưng cha cậu thì không cười; trái lại, mặt ông cau có tợn.

“Mày muốn vậy ư?” ông hỏi lại.

Thor gật đầu đáp, vẻ mặt đầy quyết tâm.

“Con mười bốn tuổi rồi. Con đủ điều kiện.”

“Ðược tuyển chọn khi mười bốn tuổi,” thằng cả Brake tỏ vẻ giễu cợt, nói với qua “Nếu họ chọn mày, mày sẽ là thằng oắt trẻ nhất đấy. Mày có nghĩ là họ sẽ chọn mày hơn là một chiến binh như tao, hơn mày tận năm tuổi không?”

“Mày thật không biết điều,” thằng Durs hùa theo. “Mày lúc nào cũng cứng đầu.”

Thor quay lại phía chúng, nói.” Tôi không hỏi các anh,”

Cậu lại hướng về phía người cha, ông vẫn chau mày.

“Cha, con xin cha đấy,” Cậu nói. “ Hãy cho con một cơ hội. Ðó là tất cả những gì con cầu xin. Con biết mình vẫn còn nhỏ tuổi, nhưng con sẽ chứng minh bản thân.”

Cha cậu lắc đầu.

“Mày không phải là một chiến binh, thằng nhóc. Mày không giống các anh mày. Mày là một thằng nhóc chăn cừu. Cuộc sống của mày là ở đây, cùng với tao. Hãy thực hiện bổn phận của mình và làm cho tốt. Ðừng mơ ước viển vông, hãy an phận cuộc sống và tập thích nghi với nó.”

Thor cảm thấy trái tim mình vỡ nát, mọi thứ như sụp đổ trước mắt cậu.

Không, cậu nghĩ. Không thể nào lại như vậy được.

“Nhưng mà Cha—”

“Im ngay!” Ông ta hét lên, tiếng hét vang vọng trong không trung, chói tai. ”Ðủ rồi đấy. Họ đến rồi kìa. Hãy tránh đường, và để ý cách hành xử của mày trong khi họ ở đây.”

Cha cậu bước lên, lấy tay gạt cậu sang một bên, như thể cậu là kẻ mà ông ta không muốn thấy. Bàn tay lực lưỡng của ông làm ngực cậu đau nhói.

Tiếng rầm rập vang lên, dân làng túa ra khỏi nhà, dàn hàng dài trên đường. Ðám khói bụi mờ mịt báo hiệu sự xuất hiện của đoàn xa luân, chằng mấy chốc họ đã tới, chục cỗ xe ngựa kéo với thanh âm như sấm rền.

 

Họ tiến vào thị trấn đầy bất ngờ, dừng chân ngay gần nhà Thor, những con chiến mã tung bờm, thở mạnh. Phải một lúc lâu sau đám khói bụi mới lắng xuống, và Thor, lòng đầy hồi hộp lén nhìn những chiếc áo giáp và vũ khí của họ. Cậu chưa từng tiếp cận Lực lượng Silver ở khoảng cách gần đến thế này, trái tim cậu bắt đầu đập thình thịch.

Chàng chiến binh nhảy xuống ngựa. Ðây mới là thành viên đích thực của lực lượng Silver với chiếc áo giáp sáng bóng và thanh kiếm dài bên hông. Anh ta ước chừng khoảng 30 tuổi, một người đàn ông thực thụ với bộ râu lởm chởm và các vết sẹo trên má, chiếc mũi vẹo đi do những cuộc chiến. Anh ta có lẽ là người vạm vỡ nhất mà Thor từng thấy với thân hình to lớn gấp đôi người thường, cộng với vẻ điềm tĩnh của người mang trọng trách chỉ huy.

Anh ta nhảy xuống con đường đầy bụi đất, chiếc đinh thúc ngựa của anh ta kêu xủng xoảng theo bước đi khi anh ta tiến gần đến nơi các chú nhóc xếp hàng.

Từ làng trên xóm dưới, hàng chục chú bé tập hợp ngay ngắn, lòng tràn trề hi vọng. Tham gia vào lực lượng Silver có nghĩa là cả một đời rạng danh, với những cuộc chiến, sự nổi tiếng, ánh hào quang—cùng với đất đai, tước hiệu và giàu sang. Ðiều đó có nghĩa là có quyền chọn những cô dâu xinh đẹp, những mảnh đất màu mỡ nhất, một cuộc đời đầy vinh quang, làm rạng danh gia tộc; và được tuyển chọn vào đội quân Legion là khởi đầu của những điều kỳ diệu ấy.

Thor nhìn kỹ mấy chiếc xe ngựa lớn màu vàng, và nhận thấy chúng có thể chở được rất nhiều tân binh. Lãnh thổ vương quốc thật rộng lớn và họ phải đi qua rất nhiều ngôi làng để tìm kiếm. Cậu nuốt nước bọt, nhận ra cơ hội xa vời hơn những gì mình thường nghĩ. Cậu sẽ phải đánh bại tất cả những người khác, rất nhiều người trong số họ cùng với ba người anh trai là những đấu sĩ thực thụ. Cậu cảm thấy lòng đầy nôn nao.

Cậu gần như nín thở khi nhịp chân người chiến binh bước đi trong không gian tĩnh lặng, dò xét từng gương mặt đang tràn đầy hi vọng. Anh ta bắt đầu từ phía bên kia con đường, sau đó từ từ quay vòng sang bên này, Thor biết tất cả những thằng nhóc khác, dĩ nhiên cậu biết một số thằng trong bọn chúng âm thầm không muốn được chọn mặc dù gia đình muốn gửi gắm chúng. Chúng sợ rằng mình sẽ trở thành những tên lính kém cỏi.

Thor coi những hành động đó là sự sỉ nhục. Cậu cảm thấy mình xứng đáng được chọn hơn bất kỳ ai trong số chúng, không phải vì là chúng lớn tuổi hay to khỏe hơn mà cậu không có quyền được tham gia và tuyển chọn. Nhen nhói trong lòng cậu là nỗi căm ghét cha mình, nó như muốn bùng nổ khi người chiến binh tiến đến.

Người chiến binh dừng lại, lần đầu tiên, ngay trước mặt những người anh cậu. Anh ta nhìn họ từ đầu đến chân, dường như bị ấn tượng. Anh ta giơ tay ra, nắm lấy một bao kiếm của của họ, và giật nó ra, như thể để kiểm tra độ cứng của nó.

Rồi anh ta phá lên cười.

“Ngươi chưa từng dùng kiếm trong một cuộc chiến, đúng không?” anh ta hỏi Drake.

Thor thấy lần đầu tiên trong đời Drake tỏ vẻ lo lắng. Drake nuốt nước bọt.

“Thưa ngài, tôi chưa. Nhưng tôi đã dùng kiếm rất nhiều lần khi tập luyện, và tôi mong rằng-”

“Trong tập luyện!”

Anh ta cười phá lên và quay sang nhìn những người lính khác, họ cũng hùa theo và cười nhạo báng Drake.

Khuôn mặt Drake ửng đỏ. Ðây là lần đầu Thor nhìn thấy Drake bối rối, thường ngày chỉ có Drake là hay giễu cợt người khác.

“Ðược đấy sau này chắc chắn ta sẽ nói với kẻ thù để chúng khiếp sợ trước nhà ngươi—thằng oắt sử dụng kiếm trong tập luyện!”

Ðám lính lại cười rộ lên.

Anh ta quay sang những người anh khác của Thor.

“Ba thằng nhóc này có lẽ sinh ra cùng một lò,” Anh ta xoa cằm và nói. “Có vẻ được đấy. Tất cả đều có thể hình tốt. Dù chưa được kiểm tra. Nhưng sẽ cần luyện tập nhiều hơn nếu các ngươi được chọn.”

Anh ta dừng lại.

“Ta cho rằng chúng ta có thể tìm một chỗ ở đó.”

Anh ta gật đầu ra hiệu cho chiếc xe ở phía sau.

“Vào trong xe đi, nhanh nên. Trước khi ta thay đổi quyết định.”

Ba thằng anh của Thor chạy như bay đến cỗ xe ngựa, khuôn mặt rạng rỡ, Thor cảm thấy cha cậu cũng có tâm trạng giống như vậy.

Nhưng rồi ông tiu ngỉu ngay khi thấy họ rời đi.

Người chiến binh quay đi và tiến đến ngôi nhà kế tiếp. Thor không chịu đựng lâu hơn được nữa.

“Thưa ngài!” Thor kêu to.

Cha quay lại lườm cậu, Nhưng Thor chẳng còn quan tâm nữa.

Người chiến binh dừng lại, từ từ quay về phía cậu.

Thor tiến lên hai bước, tim đập rộn ràng, như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.

“Tôi vẫn chưa được xét tuyển, thưa ngài” cậu nói.

Người chiến binh giật mình, nhìn Thor từ đầu đến chân thể cậu là một trò đùa vậy.

“Phải không vậy?” anh ta hỏi, và bật cười. Nhưng Thor không quan tâm, đây là thời khắc của cuộc đời cậu, hoặc bây giờ hoặc không bao giờ.

“Em muốn gia nhập đội quân Legion!” Thor nói.

Người chiến binh bước về phía Thor.

“Lúc này ư?”

Anh ta nhìn cậu đầy thích thú.

“Ngươi đã đủ mười bốn tuổi chưa vậy?”

“Rồi ạ, thưa hiệp sĩ. Hai tuần trước đây.”

Hai tuần trước đây!”

Người chiến binh cười ngặt nghẽo, những người đồng đội đằng sau cũng không nhịn nổi, phá lên cười theo.

“Trong trường hợp này, kẻ thù của chúng ta chắc chắn sẽ rúng động khi thấy ngươi.”

Thor cảm thấy huyết quản nóng bừng vì sự chế giễu này. Cậu phải làm điều gì đó. Cậu không thể để mọi thứ kết thúc như vậy. Người chiến binh quay mặt bước đi—nhưng Thor không để điều đó xảy ra.

Thor bước lên và hét lớn: “ Thưa ngài! Ngài đang hành động sai lầm!”

Một nỗi sợ hãi bao trùm lấy đám đông, người chiến binh dừng bước, lừ lừ quay lại.

Lúc này anh ta trở nên giận dữ.

“Ðồ ngốc,” Cha cậu quát, giữ lấy vai cậu, “Quay vào trong ngay!”

“Con sẽ không vào đâu!” Thor gào lên, cố giẫy dụa để thoát khỏi đôi tay gọng kiềm của cha mình.

Người chiến binh bước về phía Thor, cha cậu giật lùi lại.

“Ngươi có biết sự trừng phạt khi xúc phạm đến hiệp sĩ Silver là như nào không? người chiến binh nạt.

Tim Thor đập thình thịch, nhưng cậu biết cậu không được phép chùn bước.

“Xin ngài hãy tha thứ cho nó,” cha cậu nói. “Nó chỉ là một thằng nhóc và-!”

“Ta không nói với nhà ngươi,” người chiến binh nói, với cái nhìn đầy miệt thị, anh ta buộc cha cậu phải đi ra chỗ khác.

Người chiến binh tiến về phía Thor.

“Trả lời đi!” Anh ta ra lệnh.

Thor nuốt nước bọt, không thể mở miệng. Ðây không phải những gì cậu dự tính.

“Xúc phạm hiệp sĩ Silver chính là xúc phạm Nhà vua,” Thor trả lời nhã nhặn, từ những gì còn sót lại trong trí nhớ cậu.

“Ðúng vậy,” người chiến binh nói. “Ðiều đó có nghĩa là ta có thể trừng phạt nhà ngươi bốn mươi roi nếu ta muốn.”

“Tôi không có ý xúc phạm, thưa ngài,” Thor nói. “Tôi chỉ muốn được tuyền chọn. Van xin ngài. Ðây là mơ ước cả đời tôi. Xin hãy cho tôi được gia nhập.”

Người chiến binh nhìn cậu chầm chậm, cơn giận dữ của anh ta dần dịu lại. Một lúc sau, anh ta lắc đầu.

“Ngươi còn trẻ quá, cậu bé. Ngươi có một trái tim kiêu hãnh. Nhưng bây giờ chưa phải lúc. Quay trở lại với chúng ta khi nhà ngươi cai sữa xong.”

Nói xong, Anh ta quay người lại và giận dữ bỏ đi, chẳng thèm những cậu bé khác, anh ta nhanh chóng leo lên con ngựa của mình.

Thor tiu ngỉu, nhìn theo đoàn xa luân lăn bánh, nhanh như lúc họ đến, rồi dần mất hút.

Ðiều cuối còn đọng lại là Thor nhìn thấy những người anh trai, ngồi ở cỗ xe ngựa sau cùng, trông về phía cậu với ánh nhìn mỉa mai, bất bình. Họ đang đi xa dần tầm mắt cậu, xa nơi này, với cuộc sống tốt đẹp hơn.

Lúc này, Thor cảm tưởng mình đang chết dần.

Sự náo nhiệt xung quanh nhạt dần, dân làng tỏa ra, trở về ngôi nhà của họ.

“Mày nhận ra mày ngu ngốc như nào chưa hả. Thằng khờ?” Cha Thor bóp chặt vai cậu. “Mày có biết, mày có thể hủy hoại cơ hội của các anh mày không hả?”

Thor gạt bàn tay thô ráp của cha mình ra khỏi người, cha Thor giật cậu quay ngược lại rồi giáng một cú bạt tay như trời giáng ngang mặt.

Thor cảm thấy trong lòng chua chát, cậu trợn mắt nhìn về phía cha mình. Trong suy nghĩ của mình, lần đầu tiên có cậu có ý định muốn phản kháng lại, nhưng rồi cậu kiềm chế được.

“Ði tìm lũ cừu và lùa chúng về. Ngay tức khắc! Và đừng mong tao nấu cho mày ăn. Mày sẽ nhịn đói tối nay, và suy nghĩ về những việc mày vừa gây ra.”

“Có lẽ tôi sẽ không quay lại nữa đâu!” Thor hét lên, quay mặt, giận dữ bỏ đi, xa khỏi ngôi nhà, hướng về phía những ngọn đồi.

“Thor!” Cha cậu gào lên. Một vài người dân trong làng vẫn còn nán lại trên đường, dừng lại và nhìn theo.

Thor chạy như tên bắn, cậu muốn rời khỏi chốn này, càng xa càng tốt, cậu không nhận thấy rằng mình đang khóc, nước mắt giàn giụa trên khuôn mặt, mọi ước mơ của cậu, giờ đây, bỗng chốc tan thành mây khói.

Другие книги автора

Купите 3 книги одновременно и выберите четвёртую в подарок!

Чтобы воспользоваться акцией, добавьте нужные книги в корзину. Сделать это можно на странице каждой книги, либо в общем списке:

  1. Нажмите на многоточие
    рядом с книгой
  2. Выберите пункт
    «Добавить в корзину»